Gia đình… gia đình là chiếc nôi tình yêu sự sống….
-(lời ca “Giai điệu mái ấm” -St. Lê Việt Dũng).
Gia đình – nơi chúng mình được sinh ra, nơi sự sống được thăng hoa, khi tình yêu đơm bông kết trái.
Gia đình – nơi ngôi nhà được chung xây, nơi lửa bếp hồng chung tay, chung buồn vui lo toan cố gắng.
Gia đình – nơi lỗi lầm được khoan dung, bất hoà sẽ dần chôn sâu, cho bình an luôn luôn thắm thiết.
Hôm nào ta là trẻ thơ nô đùa, mai tuổi già bên cháu con, gia đình nơi ghi dấu đời ta.
Ta tìm trong truyền thống bao kho tàng, câu chuyện vui quanh bữa ăn, bao lời khuyên nâng đỡ nhau.
Ta về vun hạnh phúc luôn đong đầy, khơi tình yêu luôn đắm say, cho niềm tin yêu cất lời ca.
“Gia đình” có lẽ là hai tiếng thiêng liêng nhất mà khi mỗi người chúng ta nhắc đến đều cảm thấy nghẹn ngào, hạnh phúc. Thủa ban đầu khi Thiên Chúa sáng tạo nên thế gian, chẳng phải Ngài thấy con người ở một mình không tốt nên đã sáng tạo nên người nữ để kết hợp cùng người nam thành một gia đình. Chính vì vậy mà cuộc sống luôn là một cuộc hành trình tìm kiếm, tìm kiếm người được sinh ra vì mình và cùng mình tạo nên một gia đình hạnh phúc trong sự chứng nhận của Thiên Chúa. Gia đình thủa ban đầu được Thiên Chúa ban tặng cho một cuộc sống không lo toan, nhưng chính sự yếu đuối trước cám dỗ mà con người đã không còn được đón nhận món quà vô vị lợi đó nữa. Kể từ đó, họ phải lao động vất vả để nuôi dưỡng hạnh phúc gia đình. Nhưng dù cuộc sống có bon chen, có vất vả và đầy thử thách đến đâu đi nữa, thì mọi người luôn tìm cách bảo vệ và gìn giữ hạnh phúc nơi gia đình mỗi người. Gia đình không chỉ đơn giản là một nơi chốn để ta đi về sau mỗi ngày vất vả ngược xuôi lao động, nhưng nơi đó chứa đựng những giá trị thiêng liêng nhất, quý trọng nhất mà mỗi khi nhớ về đều khiến con tim ta rưng rưng xúc cảm.
Đối với mỗi gia đình công giáo thì hai tiếng “Gia đình” còn mang giá trị lớn lao hơn hết, bởi khi hai người cùng nhau tiến lên trước bàn Thánh để được Thiên Chúa chúc phúc. Để rồi, từ đó hai trở nên một, sẽ không còn là hai người với hai cuộc sống từ trước nhưng là trở nên một trong tình yêu duy nhất. Cũng chính gia đình là nơi khởi đầu của sự tìm kiếm yêu thương và lòng mến. Là ngôi trường dạy cho con cái cách đối nhân xử thế, cách hiểu biết và sự yêu thương. Gia đình là nơi đầu tiên giúp mỗi người tiếp cận và hiểu biết về Thiên Chúa, từ những dấu thánh giá hay những câu kinh nguyện thủa bập bẹ cất tiếng nói. Đối với mỗi người công giáo, sau mỗi ngày vất vả với công việc của Cha mẹ, sự bận rộn nơi trường lớp của các con thì giây phút cuối ngày mọi người được quây quần bên nhau để cầu nguyện, cùng nhau đọc kinh gia đình để dâng lên Chúa những nguyện cầu và tạ ơn về một ngày bình an thật ý nghĩa và hạnh phúc biết chừng nào.
Giây phút gia đình cùng bên nhau trong giờ kinh gia đình không chỉ mang tính chất giúp xây dựng đời sống đạo, đời sống gắn bó và duy trì Đức Tin nơi Chúa. Mà giây phút bên nhau ấy còn giúp tình cảm mỗi thành viên trong gia đình bền chặt hơn, thấu hiểu nhau hơn và yêu thương nhau hơn giữa một xã hội bon chen của vật chất. Có lẽ từ lâu, những gia đình công giáo nơi những thôn quê làng xóm xây dựng được lối sống đạo qua việc đọc kinh gia đình hơn là những gia đình nơi phố thị. Nhưng khi cuộc sống càng ngày càng thay đổi bởi vật chất càng cuốn hút con người trong công việc và hưởng thụ, thì việc duy trì nét văn hóa đọc kinh gia đình cũng dần bị lãng quên nơi những gia đình công giáo. Điều đó khiến cho những mối quan hệ trong gia đình dần dần có khoảng cách đặc biệt là các gia đình trẻ. Thay vì ngồi bên nhau để lắng nghe, để thấu hiểu và để cùng nhau cầu nguyện. Thì các gia đình trẻ chọn cho mình cách sống của thời đại 4.0, sẵn sàng trao vào tay con trẻ những thiết bị công nghệ, hay thậm chí, tệ hại hơn còn trao vào tay người trẻ tiền bạc để tìm kiếm niềm vui nơi ngoài gia đình. Đó là lý do vì sao ngày nay càng ngày lại có nhiều những gia đình trẻ không thể ngồi với nhau, lắng nghe nhau để rồi điểm đến của họ là tòa án ly hôn.
Ai rồi cũng sẽ có ngày nào đó lớn khôn, cũng sẽ có lúc phải rời xa gia đình để theo đuổi cuộc sống riêng mỗi người. Nhưng dù cuộc sống có bon chen, có vất vả và bận rộn đến đâu, thì mỗi người chúng ta cũng nên dành thời gian để trở về với gia đình là nơi khởi nguồn của tình yêu và đức tin nơi tâm hồn mỗi người. Như trong dịp Đại hội Giới trẻ miền Bắc diễn ra tại Giáo phận Bùi Chu, Đức Thánh Cha đã gửi đến những người trẻ tâm nguyện với lời nhắn: “Trở về nhà”. Bởi chưng, theo Đức Thánh Cha nói với truyền thống của người Việt Nam là truyền thống duy trì nét văn hóa gia đình qua việc tôn kính ông bà tổ tiên. Chính đời sống ấy đã phần nào đó xây dựng nơi mỗi người một ý thức hệ về giá trị thiêng liêng của hai tiếng gia đình. Đối với mỗi bạn trẻ Svcg Hải Hà, khi phải sống cuộc sống xa nhà nơi phố thị phồn hoa. Với những cám dỗ của cuộc sống hiện đại mà từ trước đến giờ khi sống tại gia đình mình chưa từng được tiếp xúc, thì việc duy trì những giá trị truyền thống: “đọc kinh gia đình” mà cha mẹ đã xây dựng quả thật khó khăn. Nhưng thật hạnh phúc biết bao khi mỗi bạn trẻ Hải Hà luôn biết mời gọi nhau cùng ngồi bên nhau để cầu nguyện qua việc đọc kinh gia đình. Từ những ngôi nhà trọ nhỏ bé, với ánh nến nhỏ bé nhưng ấm áp lại đang vang lên những câu kinh quen thuộc với mỗi người công giáo từ khi còn thơ ấu. Cũng chính qua việc duy trì những giờ kinh gia đình như vậy, mà mỗi người trẻ Hải Hà càng trở nên thấu hiểu nhau hơn, gần gũi nhau hơn và hiệp nhất với nhau hơn.
Đức tin không chỉ là sự ban tặng, nhưng còn lớn hơn tất cả là sự nuôi dưỡng hàng ngày qua việc duy trì đời sống cầu nguyện. Khởi đầu của Đức Tin là từ nơi chính những gia đình nhỏ bé, khi con cái được quây quần bên cha mẹ để cùng nhau cầu nguyện. Nhưng việc nuôi dưỡng Đức Tin thì lại phụ thuộc vào mỗi người trẻ, sẽ có nhiều cách để mỗi người chúng ta nuôi dưỡng và phát triển Đức Tin nơi mình. Nhưng có lẽ, việc được ngồi bên nhau để cùng nhau vang lên những câu kinh nguyện thì quả thật thiêng liêng và quý trọng biết chừng nào. Bởi chưng, chính Chúa Giê su cũng đã từng nói rằng: “Ở đâu có hai, ba người hợp lại nhân danh Thầy, thì Thầy sẽ ở đó”.
Bạn ơi, dù cuộc sống có bận rộn đến đâu cũng hãy dừng lại chút thôi. Cùng ngồi bên nhau để nguyện cầu, để cùng đọc kinh như các bạn trẻ Hải Hà vẫn hằng ngày kêu gọi anh chị em mình. Để dù chỉ là chút thời gian ngắn ngủi, nhưng mỗi người chúng ta được quay trở về với nơi cội nguồn đức tin của chính mình. Và trên hết chúng ta được gặp gỡ Chúa, từ đó yêu thương và hiệp nhất với nhau hơn.