Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca. (Lc 1, 57-66)
Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai. Nghe biết Chúa đã rộng lòng thương xót bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.
Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em. Nhưng bà mẹ lên tiếng nói : “Không được ! Phải đặt tên cháu là Gio-an.” Họ bảo bà : “Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả.” Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em là gì. Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết : “Tên cháu là Gio-an.” Ai nấy đều bỡ ngỡ. Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa. Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê. Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi : “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây ?” Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em
Suy Niệm
Bài Tin Mừng này ghi lại việc Gio-an Tẩy Giả đươc sinh ra và chịu cắt bì để trình bày cho chúng ta về thân thế và sứ vụ tiền hô của Gio-an.
57-58 “Tới ngày mãn nguyệt khai hoa …”:
Việc Ê-li-sa-bét sinh con trong lúc tuổi già và trong tình trạng son sẻ tủi nhục đã nói lên:
– Ứng nghiệm lời sứ thần truyền tin cho Da-ca-ri-a.
– Tỏ bày lòng thương xót của Thiên Chúa.
– Đề cao sứ mệnh của Gio-an.
Vì thế, láng giềng và bà con thân thích đến chia vui với bà.
59 “Khi con trẻ được tám ngày…”:
Theo luật, sinh được tám ngày, phải cắt bì cho con trẻ(St 17,12; Lv 12,3; Pl 3,5). Cắt bì là chứng chỉ để được nhận vào sổ dân riêng Chúa. Vì thế, khi cắt bì người ta đặt tên cho con trẻ.
60-64 “Phải đặt tên cháu là Gio-an …”:
Trong việc đặt tên cho con trẻ Gio-an, có sự can thiệp của Thiên Chúa:
– Gio-an có nghĩa là “Chúa ban ơn”. Cậu bé này là dấu hiệu đầu tiên cho biết thời Đấng Cứu Thế đến.
– Hai ông bà đặt tên cho con là Gio-an, một tên không theo gia tục, và đó là dấu lạ do sự can thiệp của Thiên Chúa.
– Ngay lúc ấy, ông Da-ca-ri-a nói được và chúc tụng Thiên Chúa. Và đây cũng là một dấu lạ nữa.
Vì thế, ở đấy có ý nhấn mạnh: biến cố cắt bì, đặt tên là để trình bày thân thế và sứ vụ của Gio-an, một người được Thiên Chúa tuyển chọn một cách kì lạ để dọn đường cho Đấng Cứu Thế.
65-66 “Láng giềng ai nấy đều bỡ ngỡ …”:
Hai câu kết này nói con trẻ Gio-an là một nhân vật quan trọng vì có bàn tay Thiên Chúa phù hộ em; nên ai nghe và thấy sự việc đều để tâm để trí suy nghĩ và tìm hiểu.
1. Qua câu chuyện đặt tên ở đây, chúng ta không thấy hai ông bà bàn nhau để đặt tên con trẻ là Gio-an. Lời sứ thần loan báo cho Da-ca-ri-a được ứng nghiệm giữa sự hiệp ý giữa cha mẹ. Điều này giúp chúng ta xác tín: ở đâu có sự hiệp nhất vì danh Chúa thì ở đấy có sự hiện diện của Chúa. Chúng ta cố gắng duy trì sự hiệp nhất để làm chứng cho sự hiện diện của Chúa.
2. Theo phong tục Do Thái, cha mẹ đặt tên cho con cái, và ở đây hai ông bà Da-ca-ri-a và Ê-li-sa-bét đã đặt tên cho con là Gio-an vì tuân phục ý Chúa. Mỗi người chúng ta sinh ra đều được cha mẹ đặt tên để phân biệt với người khác, nhưng qua bí tích rửa tội, chúng ta được đặt tên là “Ki-tô hữu”, con cái của Người. Điều này gợi lên cho chúng ta niềm hạnh phúc vì được làm con cái Chúa và ý thức mình thuộc về Thiên Chúa, nên phải sống cho Chúa, vì Chúa và với Chúa cho xứng với phẩm giá của mình.
3. Da-ca-ri-a bị câm ngay khi sứ thần truyền tin cho ông, nhưng ngay sau khi đặt tên cho con là Gio-an, miệng ông liền mở ra và nói được. Lời nói đầu tiên của ông khi được hết câm là ca tụng ngợi khen Thiên Chúa. Ước gì sau khi đón nhận Chúa dưới bất cứ hình thức nào, lòi nói đầu tiên được thoát ra từ cưả miệng chúng ta là lời tôn vinh Thiên Chúa.
4. Trong tinh thần Mùa Vọng, bài Tin Mừng hôm nay nói về sự sinh hạ vàđặt tên cho Gio-an cách lạ lùng, giúp cho chúng ta suy ngắm về con người và sứ vụ của Gio-an để chuẩn bị chiêm ngắm về Con Người và sứ vụ Chúa Hài Nhi sắp sinh ra.
Hành Trang Mục Vụ Khóa 10 – ĐCV Thánh Giuse Sài Gòn